Dưới đây là câu chuyện kể lại về việc “tiền mua không có, nhưng tiền đền là phải có” và “trẻ con thì không biết gì!”. Bài học này ai cũng phải học khi có các thiên thần nhỏ, và đừng để bọn nhỏ thành tiểu quỷ trong mắt người khác. Có những thứ đúng là có tiền đền thật nhưng không thể mua lại được vì mấy cái đó là limted, giới hạn và bất khả thi mua lai.

Câu Chuyện bên dưới cũng tương tự như vậy, nhưng được cái “Người Lớn” cũng được xem là hợp tác.

Nói thật là mình ko ghét trẻ con, chỉ ghét trẻ con hư, trẻ con hư là 1 phần mà bố mẹ bao che kiểu “Trẻ con thì biết gì?” thì mình lại càng khó chịu.Mình có 1 bà chị họ, rất hay sang nhà mình chơi, mà mình có 1 phòng để sưu tầm gồm truyện tranh, Gundam và Bearbrick…

tất cả đều tự tay mình kinh doanh, tiết kiệm mua sắm được. Lần trước mình quên đóng cửa phòng, mấy đứa trẻ vào tháo mấy bé Gundam của mình, mình về thấy tung toé đã khó chịu, mà toàn con đắt tiền chứ, 20-30-40tr, may mà mình lùa hết mấy đứa ra, xong ngồi tỉ mẩn tìm chi tiết lắp lại ko thiếu chi tiết gì…hôm ấy cũng nói thì bà chị họ lại nói “Trẻ con thì biết gì?”. Mình cũng đã giải thích lần 1…

Lần thứ 2, cũng sang nhà mình chơi, lần này thì ko vào trong đó nhưng lại lấy mấy cuốn truyện tranh của mình ra xong rồi ko hiểu đọc hay làm gì mà bị gãy gập hết bìa cuốn truyện tranh, lúc về còn thấy 1 đứa đang ngồi lên 1 cuốn xong bị gãy gập…ôi phát đi,ên, lần thứ 2 mình lại nhắc, lại “Mấy đứa nó bé, thấy truyện tranh thì thích đọc, biết gì đâu mà nói nó! Hết bao nhiêu chị đền cho!” vì có mấy cuốn truyện và vì họ hàng nên mình lại bỏ qua, bố mẹ cũng nói là chị ấy nói vậy rồi…

Lần thứ 3, chỉ mới hôm qua thôi, lại cho mấy đứa trẻ sang, bố mình vào lấy đồ gì ko biết nên quên khoá cửa, trước mình đã bảo dù có mở hay đóng thì cũng ko đc vào khi ko cho phép, y như rằng lại vào, lôi con Bearbrick của mình ra nghịch và làm rơi, ôi thôi, phát đi,ên, khi về thấy tách làm đôi…- Em đã nói là ko đc cho mấy đứa vào phòng em cơ mà, sao chị cứ để cháu vào thế?

– Thì do bố mẹ em mở cửa phòng, chị làm sao biết được, làm sao quản hết được, có kè kè bên chúng nó đâu.
– Vậy bây giờ đồ của em gãy, chị tính sao? Mà em nhắc nhiều lần rồi.- Gãy thì chị đền, làm gì mà căng thế. Trẻ con thì biết gì, chúng nó thấy đồ chơi thì chúng nó chơi thôi.


Mình hít 1 hơi thật sâu:- Vậy chị đền em con khác, con này gãy rồi thì chị mang về nhé.- Ừ.- Đây em cho chị xem giá.Mình lên web, cho xem giá, có 2200$ thôi ấy mà:
– Gì, con này mà hơn 50tr á.- Thế em mới khoá cửa, có phòng cẩn thận, chị xem rồi đặt em con mới nhớ.
– Để chị tính…Tất nhiên sau đó 2 vợ chồng cùng 3 đứa cháu đi về, ôm con Bearbrick gãy về và mình tin sau vụ này thì chắc có dám cũng ko vào nữa…

Bố mình hỏi:- Sao con đó đắt thế con.- Vâng, thế mới kì lạ chứ ạ.Chắc vẫn đang đau đầu với số tiền hơn 50tr 1 món đồ chơi. Mình viết ko phải PR gì, mà mình bực quá thôi! Này thì “Trẻ con thì biết gì”, ko biết thì đền 50 củ cho biết, cho cả ng lớn biết luôn!

Dưới đây sẽ lạ một video ngẫu nhiên để mô tả tình huống đáng sợ này, hãy để bọn nhỏ mãi là thiên thần

Nguồn: https://www.facebook.com/watch/?v=567635930651807